Tương Ưng Bộ 18.10
Saṃyutta Nikāya 18.10
Phẩm Thứ Nhất
1. Paṭhamavagga
Uẩn
Khandhasutta
Tại Sāvatthī.
Sāvatthiyaṃ viharati.
“Này Rāhula, Ông nghĩ thế nào? Sắc là thường hay vô thường?”
“Taṃ kiṃ maññasi, rāhula, rūpaṃ niccaṃ vā aniccaṃ vā”ti?
“Là vô thường, bạch Thế Tôn.”
“Aniccaṃ, bhante” ...
“Thọ ... Tưởng ... Hành ... Thức là thường hay vô thường?”
“vedanā ...pe... saññā ... saṅkhārā ... viññāṇaṃ niccaṃ vā aniccaṃ vā”ti?
“Là vô thường, bạch Thế Tôn”.
“Aniccaṃ, bhante” ...
“Thấy vậy, này Rāhula, bậc Thánh đệ tử nghe nhiều, nhàm chán sắc, nhàm chán thọ, nhàm chán tưởng, nhàm chán hành, nhàm chán thức. Do nhàm chán, vị ấy ly tham. Do ly tham, vị ấy giải thoát. Trong sự giải thoát, trí khởi lên: Ta đã giải thoát.
“evaṃ passaṃ, rāhula, sutavā ariyasāvako rūpasmimpi nibbindati ...pe... vedanāyapi nibbindati ... saññāyapi nibbindati ... saṅkhāresupi nibbindati ... viññāṇasmimpi nibbindati; nibbindaṃ virajjati; virāgā vimuccati; vimuttasmiṃ vimuttamiti ñāṇaṃ hoti.
Vị ấy biết rõ: ‘Sanh đã tận, Phạm hạnh đã thành; những gì nên làm đã làm; không còn trở lui trạng thái này nữa’.”
‘Khīṇā jāti, vusitaṃ brahmacariyaṃ, kataṃ karaṇīyaṃ, nāparaṃ itthattāyā’ti pajānātī”ti.
Hoà Thượng Thích Minh Châu dịch Việt