Tương Ưng Bộ 35.7
Saṃyutta Nikāya 35.7
Phẩm Vô Thường
1. Aniccavagga
Vô Thường (3) Nội
Ajjhattāniccātītānāgatasutta
“Mắt, này các Tỷ-kheo, là vô thường, kể cả quá khứ và vị lai, còn nói gì (mắt) hiện tại.
“Cakkhuṃ, bhikkhave, aniccaṃ atītānāgataṃ; ko pana vādo paccuppannassa.
Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Ða văn Thánh đệ tử không tiếc nuối đối với mắt quá khứ, không còn hoan hỷ đối với mắt tương lai, đối với mắt hiện tại; đã thực hành sự nhàm chán, ly tham, đoạn diệt.
Evaṃ passaṃ, bhikkhave, sutavā ariyasāvako atītasmiṃ cakkhusmiṃ anapekkho hoti; anāgataṃ cakkhuṃ nābhinandati; paccuppannassa cakkhussa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti.
Tai là vô thường ... Mũi là vô thường ... Lưỡi là vô thường; kể cả quá khứ và vị lai, còn nói gì (lưỡi) hiện tại.
Sotaṃ aniccaṃ ... ghānaṃ aniccaṃ ... jivhā aniccā atītānāgatā; ko pana vādo paccuppannāya.
Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Ða văn Thánh đệ tử không tiếc nuối đối với lưỡi quá khứ, không còn hoan hỷ đối với lưỡi tương lai, đối với lưỡi hiện tại; đã thực hành sự nhàm chán, ly tham, đoạn diệt.
Evaṃ passaṃ, bhikkhave, sutavā ariyasāvako atītāya jivhāya anapekkho hoti; anāgataṃ jivhaṃ nābhinandati; paccuppannāya jivhāya nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hoti.
Thân là vô thường ... ý là vô thường; kể cả quá khứ và vị lai, còn nói gì (ý) hiện tại.
Kāyo anicco ...pe... mano anicco atītānāgato; ko pana vādo paccuppannassa.
Thấy vậy, này các Tỷ-kheo, vị Ða văn Thánh đệ tử, không tiếc nuối đối với ý quá khứ, không có hoan hỷ đối với ý tương lai, đối với ý hiện tại; đã thực hành sự nhàm chán, ly tham, đoạn diệt”.
Evaṃ passaṃ, bhikkhave, sutavā ariyasāvako atītasmiṃ manasmiṃ anapekkho hoti; anāgataṃ manaṃ nābhinandati; paccuppannassa manassa nibbidāya virāgāya nirodhāya paṭipanno hotī”ti.
Hoà Thượng Thích Minh Châu dịch Việt